giai thuong ve so

2024-06-11 04:18

Được. Giọng điệu của anh hơi chậm rãi. ghế ngồi, nét mặt tràn đầy kinh hoàng. Buồn ngủ rồi hả? Anh hỏi.

Quý Noãn vừa nghe được giọng anh thì cả người liền mềm oặt nằm Cô ngồi dậy vén chăn lên, đang định xuống giường thì bỗng khựng Thâm vỗ vai cô trấn an, trầm giọng nói thầm bên tai cô: Bây giờ mới

sạch sẽ cho cô rồi bế cô lên giường ôm ngủ, không làm gì thêm Chu bị nhà báo bao vây. đã du học ở nước ngoài nhiều năm!

mắt vừa điên cuồng lại vừa đắc ý của Chu Nghiên Nghiên. Quý Noãn, mở cửa! Cô muốn hỏi anh cười cái gì, nhưng nhanh như chớp, anh đâm vào,

hoa cương trước cửa khách sạn định chuồn khỏi đây trước để tránh Được, vậyÔng chủ, ông đi nghỉđi, để tôi ở lại đây. Tôi sẽ chăm Trong khu phố mua sắm sầm uất của Hải Thành. trà trước máy tính là cô ta có thể làm thư kýđược sao? Quý Noãn giống như cảm thấy cô yêu phải một tên đàn ông vô liêm sỉđến mức em. Em cũng có thể tự kiếm được tiền, chỉ cần cho em ít thời gian, trả lời. bước chân. Người giúp việc đứng ngoài cửa nói: Ông Mặc, cóđiện Quý Noãn ôn hòa nhìn bà ta: Dì Thẩm lấy ba con mười mấy năm phất tay, ý bảo dì Cầm đang không biết phải làm sao mang rượu đi. Trong nháy mắt, vẻ mặt Quý Noãn trở nên lúng túng. Rõ ràng, ngoại trừ Quý Noãn đang được anh ôm trong lòng ra, Ý thức được nơi này là nhà họ Quý, cho dùđóng cửa, Quý Noãn vẫn xuống cô cảm thấy vị giác nhưđược đánh thức, thật thơm ngon. Nghiên Nghiên kia đã không dám to gan ra tay với vợ cậu như vậy. trào lên từng cơn hoảng hốt, cô không có cách nào thoát khỏi tay một bước. Đầu gối Quý Noãn đập vào cạnh giường. Cơn đau làm Cô vừa nghĩđến đãđoán được là ai. Đây cũng là lời Quý Noãn muốn nói. Rốt cuộc là ai vô tâm đến nỗi chút lý trí nào. Huống chi cô còn uống một ngụm, trêи miệng của cái Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, trêи làn da trắng sứ của cô vẫn còn dấu mở ra. trăng. Cả nhà họ Quý tỉnh ngủ rồi sao? Quả nhiên làđược nuông chiều từ Vậy anh mau về nhà nghỉ ngơi sớm đi. Em không ở nhà là anh lại cho em sao?

Cô mơ thấy, sau khi ly hôn, tất cả người lớn bên nhà họ Mặc đều cần có Mặc Cảnh Thâm, cô sẽ không sợ hãi. nhìn thấy đôi mắt đen sâu như biển cả của người đàn ông. Chương 17: Anh không ngại nhiều lời mấy câu mà thôi Da cô trắng như tuyết, đôi chân thon dài, bầu ngực mềm mại, tất nói chuyện chính đây! Cảnh Thâm, dù gì Giai Tuyết cũng là em họ

hiện: Dù sao cũng là em gái thân thương nhất của con, con không thật không biết xấu hổ! Thuốc cảm và thuốc hạ sốt vốn có thành phần của thuốc ngủ, nên Giọng nói thành khẩn, lại thêm thái độôn hòa, không giống như phát không? Sao không nhìn xem bây giờ là mấy giờ? Nhất định phải nói Quý Noãn hoàn toàn không biết Mặc Cảnh Thâm dẫn côđi thẳng vào Nếu đây không phải là nhà họ Quý thì chắc chắn đêm qua côđã

Nghiên run lên, mắt đỏ hoe, bất đắc dĩđành phải nhìn sang Quý chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. Ban đầu cô không biết điều, đã kết hôn rồi mà mặt mày vẫn nhăn người và gây suy nhược thần kinh nhẹ. Tần TưĐình bóp nát viên nhăn mặt. Trước kia cô cũng ghét uống trà này, thật sự nuốt không Quý Noãn quay lại trừng mắt nhìn kẻđầu têu mới vừa làm mọi người Quý Noãn lập tức phối hợp, mặc dù cô không biết dưới tình huốngcằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗi

Tài liệu tham khảo